Hà Nội cúi đầu qua ngày tháng Chạp,
Những con phố dài,
rợp bóng người gánh xuân đi.
Gánh hàng hoa rẽ đám xe cộ,
một nhánh đào hồng rực cả một góc trời.
Quán trà đá trên vỉa hè vẫn chật,
Người ta kể nhau nghe,
những món nợ năm cũ chưa trả,
những ước vọng năm mới chưa kịp viết.
Chợ hoa như một bức tranh dang dở,
đào chen quất,
lá dong chen lạt.
Những sắc đỏ, sắc xanh vẽ lên nền trời xám nhòe,
Sắp Tết rồi, trong mắt ai niềm vui cũng lấp lánh.
Phố nhỏ hôm nay rộn tiếng trẻ,
những đôi dép loẹt xoẹt,
chạy qua hàng bánh chưng nghi ngút khói.
Bà cụ bên bếp lửa,
khẽ cầm đôi đũa tre,
nhúng vào nồi nước hăng mùi lá mùi già.
Mùi Tết,
không chỉ trong nồi bánh,
mà còn trong gió lạnh
ôm lấy tay áo người xa nhà.
Từng chiếc vé tàu,
từng ánh mắt chờ mong.
Hà Nội hôm nay,
chỉ cần khép đôi mắt lại,
là thấy cả một mùa xuân đang dần hé.
H.P
(01.25)


Bình luận về bài viết này