Hà Nội thở dài trong hơi lạnh,
Hăm chín bắt làm ba mươi.
Phố phường dần thôi tất bật,
Người người khép lại một năm,
Chỉ còn tiếng gió,
Và mùi lá mùi già len qua từng khung cửa.

“Đầu năm mua muối, cuối năm mua vôi”,
Nghe như lời thì thầm của mẹ.
Vôi trắng quét lên tường,
Xóa đi những vệt buồn rêu cũ,
Muối mặn giữ nếp nhà,
Và những giá trị xưa.

Hồ Gươm chiều nay lặng lẽ,
Liễu vẫn nghiêng mình bên mặt hồ yên ả,
Phố cổ đèn vàng hiu hắt,
Gió mang hơi lạnh cuối đông.

Ngày cuối năm,
Hà Nội khẽ chuyển mình,
Đón chờ một khoảnh khắc mới,
Khoảnh khắc của giao thời,
Khoảnh khắc của hy vọng,
Khoảnh khắc của yêu thương.

H.P
(01.25)

Categories:

Bình luận về bài viết này