Lửa bừng trong trống quay,
Hạt nâu thơm giấc say.
Từng vòng xoay chậm rãi,
Thắm đượm mùi mê say.

Hơi nóng nâng từng hạt,
Biến đổi sắc, đổi hương.
Từ đất trời hội tụ,
Dâng tặng phút vấn vương.

Tiếng lách tách khe khẽ,
Như lời gọi bình minh.
Giữa gian phòng rang khói,
Cà phê hóa nghĩa tình.

Bàn tay người nghệ sĩ,
Nhìn lửa đoán thời gian.
Rang không chỉ là việc,
Mà là cả nhân gian.

02.25

Categories:

Bình luận về bài viết này