Tâm an, sóng lặng biển khơi,
Mây trôi cũng hóa tiếng cười thảnh thơi.
Không ham lợi, chẳng sợ đời,
Lặng nghe lá rụng, ngắm trời thong dong.
Nắng lên trải nhẹ tơ hồng,
Lòng không vướng bận, nhẹ bồng bước chân.
Sân si rũ sạch ngoài thân,
Yêu thương nhỏ giọt, ngấm dần cõi sâu.
Ngày qua chẳng ngại bể dâu,
Tâm yên chẳng hỏi nông sâu cõi trần.
H.P
(04.25)


Bình luận về bài viết này